Một lần tôi hỏi người yêu:
Với Em, điều gì quý nhất?
Em lắc đầu thành thật:
- Không có gì…
Tôi thầm nhủ: Hay là em lập
dị,
Chẳng lẽ “không có gì” thật
sao?
Tôi tự bảo: Hay là mình phi
lý,
Biết đâu nàng đúng – không có
gì…
Lần sau tôi lại hỏi em:
Với Đời, điều gì quý nhất?
Em nghĩ suy, rồi lắc đầu nheo
mắt:
-… Không có gì!
Tôi thầm hỏi: Hay là em triết
lý,
Chẳng lẽ ”không có gì” thật
sao?
Tôi tự bảo: Hay là mình khiếm
thị,
Biết đâu nàng đã nhìn kỷ,
“Không có gì“ chỉ là khẩu
hiệu
Có mà không, không mà có… cả
lúc yêu!
2009
NGUYỄN TRUNG HIẾU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét