Gởi con trai Nguyễn Trung Hòa
Dẫu biết rằng con chưa nghe
được lời cha
Nhưng cảnh đói no chắc con đã
nếm mùi từ bụng mẹ
Đấng sinh thành biết phải nói
gì với bé
Lỗi tạo ra con trong những
năm tháng ê chề!
Cứ mỗi lần con đạp tung lên
thành bụng mẹ
Cơn đói cào của con truyền
qua lòng cha
Bé biết đâu mẹ con cũng đương
đói lả
Ngoăt ngoải với đồng lương ba
cọc cho đoạn tháng ngày qua.
Mong sao con vẫn được thét
lên hai tiếng “tu oa”
- Bản tuyên ngôn đầu đời
đương đầu vật giá,
và dự báo những gì con sẽ trãi qua…
Dẫu lắm gian truân đừng nguyền rũa mẹ cha…
Bởi, thuở trước, khi cha còn
trong bụng nội
Ai cũng ngỡ ngày nuôi con cha
không đói.
Tưởng tượng một tương lai
sáng lòa, đỏ chói
Cái ngỡ của đời có làm ngờ
lòng con?!
Thôi, trót lỡ làm người con
đừng sợ cảnh héo hon
Nơi bụng mẹ con hãy làm anh
hùng nuôi chí lớn,
Cứ tự tin, đùa giỡn,
và vẫy vùng trong bào thai.
Khi mai này con mở mắt đón
tương lai
Biết đói biết no, biết mất
biết còn
Biết cuộc đời lẩn quẩn giữa
nước non
Thì phải tránh lối mòn mà đi
tới.
- Ấy là lời cha tâm sự trước
với con!...
Tháng 5-1986
NGUYỄN TRUNG HIẾU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét